CẢM ÂM SÔNG QUÊ - 6 sáo trúc vũ gia
anoymous

CẢM ÂM SÔNG QUÊ


Có một dòng sông chảy tràn trong trí nhớ, làng em bên lỡ làng anh ở bên bồi

La-đô pha đô son mi-la đô son la la, mi son son mi-la mi son mi-la mi rê

Mỗi ngày em qua bên này sông đi học, dưới bến con đò chờ trong nhánh mù u

La mi la si si la si son-si mi, mi la mi rê đô mi đô la si

Nhánh mù u con bướm vàng quanh quẩn, anh bao chiều tàn thơ thẩn qua sông

Mi đô rê rê mi la rê la-mi, rê đô la la đô mi rê đô rê

Em tan trường về con đò lên bến lỡ, áo lụa như mây bay ngược gió sông chiều

Si si son son si mi si si-rê mi-rê, si-rê mi si si si mi mi rê đô la

Ơi con sông quê bao năm đã lỡ đã bồi, đời biển dâu nên anh cũng dạt nơi người

Rê rê đô rê đô rê rê mi rê đô, đô mi-đô la la la mi-la mi-la pha-mi rê

Chiều nay bỗng nhớ cây mù u, dòng sông in bóng em chiều thu

Đô rê mi la pha-mi rê mi, đô rê mi la pha-mi rê mi

Về đây mới biết bên sông không còn bóng hình ngày xưa

Mi la si mi rê rê si-la mi la đô rê-mi la

CẢM ÂM SÔNG QUÊ

Chia sẻ
Báo lỗi

Bình luận